Hôm qua em đi tỉnh về
Đợi em ở mãi con đê đầu làng
Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng
Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!
Nào đâu cái yếm lụa sồi?
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?
Nào đâu cái áo tứ thân?
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?
Nói ra sợ mất lòng em
Van em em hãy giữ nguyên quê mùa
Như hôm em đi lễ chùa
Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh!
Hoa chanh nở giữa vườn chanh
Thầy u mình với chúng mình chân quê
Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều.
Nguyễn Bính
Em vẫn mặc áo bà ba
Trả lờiXóaNón bài thơ dưới vườn nhà rạ rơm
Nụ cười tỏa nắng vàng hươm
Chất quê mộc mạc thảo thơm tràn đầy
Mong em giữ mãi thế này
Để anh luôn có hương say theo mình!...
Thơ CHÂN QUÊ của Nguyễn Bính thì anh đọc lâu rồi và vẫn đồng cảm với tác giả về nỗi luyến tiếc hương đồng gió nội quê mùa của cô gái khi lên Tỉnh về đã ít nhiều bay mất... Nay đọc lại bài thơ này với ảnh minh họa của Cỏ May, bài thơ dường như được hướng nội với cái nhìn chân quê thật đẹp. Đẹp từ ảnh chân dung người con gái tươi duyên với trang phục truyền thống, đẹp từ khu vườn, gốc chuối, rạ rơm vàng ươm trong nắng khiến "thật vừa lòng anh" với "hoa chanh nở giữa vườn chanh". Bài thơ của Nguyễn Bính lúc này bỗng trở nên lấp lánh reo vui...
Rất vui được thưởng thức ảnh đẹp và nét chân quê của Cỏ May. Chúc em luôn vui khỏe và hạnh phúc trong cuộc sống nhé!
Nếu một người nhìn em với dáng vẻ bên ngoài sẽ nghĩ em là một người rất hiện đại nhưng thực ra bên trong em vãn như cỏ cây. Em yêu gốc rơm, gốc rạ, cây cỏ...như là một người bạn bè thân thuộc và chính vì thế cứ mỗi lần chụp hình với chúng em như hòa vào làm một.
XóaCảm ơn lời nhận xét của anh "Bài thơ của Nguyễn Bính lúc này bỗng trở nên lấp lánh reo vui..." làm em rất vui và em hiểu cái " chân quê" theo cái hướng rất riêng của mình: Cứ yêu quê thì đã là chân quê rồi.
Bà ba em giữ riêng mình
Đồng quê mộc mạc chân tình thảo thơm
Cảm ơn anh rất nhiều về những điều anh chia sẻ. Chúc một buổi tối an lành nhé!
Mỗi lần về quê ( Quê chồng em - Điện Hồng, Điện Bàn, Quảng Nam) là em lại ra cái góc vườn sau nhà. Đứng ở đây nhìn ra những thuở ruộng: Khi thì lúa mới đương thì con gái, lúc lúa trổ đòng rồi thu hoạch. Lúc nào cũng có một vẻ đẹp riêng. Xa một chút, vào mùa hè sen nở đầy hồ đẹp lắm ạ. Em đang tính vài bữa nữa sẽ về chụp sen nở. Em đã có cả 1 Album về sen nhưng vẫn cứ thích chụp nữa vì mỗi lần lại khám phá sen đẹp theo nhiều góc nhìn khác nhau.
XóaỞ thành phố đông đúc, nhộn nhịp quá nên mỗi lần có dịp về quê thấy nhẹ nhàng, lâng lâng và hình ảnh của ngày xưa như ùa về dâng trào một cảm xúc khó tả.
Khi tối còm rồi nhưng vẫn thấy còn thiêu thiếu nên viết thêm chút nữa. hì hì...
Chúc anh một ngày vui, an lành1
Thôn quê mộc mạc thanh bình
XóaCây đa bến nước mái đình lũy tre
Cánh cò chớp nắng ven đê
Rập rờn sóng lúa bốn bề hương thơm
Khói lam mái bếp tỏa vờn
Tình quê vương vấn tâm hồn sâu xa...
Nông thôn và làng quê bây giờ phần nhiều đã đô thị hóa, nhưng đồng quê bát ngát hương lúa chín vàng thơm và những đầm sen đẹp tươi dịu mát đến đống rơm, vườn cây trĩu quả vẫn còn đây đó khắp nơi. Và dẫu những vật thể thân thương đó dần có mất đi nhưng những ai từng sinh ra, lớn lên ở đó hoặc có nhiều kỷ niệm và yêu nó thì tất cả những nét chân quê này mãi còn lưu giữ trong tâm hồn. Cỏ May vẫn yêu thiên nhiên và làng quê cùng những vẻ đẹp mộc mạc truyền thống, lại có dịp hòa cùng cỏ cây hoa lá, con người để ghi lại những khoảnh khắc đó qua những tấm ảnh lưu niệm, thật đáng quý biết bao!...
Chúc em luôn vui khỏe an lành và gắn bó với thiên nhiên, hồn nhiên như cỏ để luôn tươi trẻ nhé!Hihiii...
Trăng thanh gió mát sân đình
XóaĐẩy đưa làn điệu ân tình lý lơi
Trầu cau một miếng xin mời
Đẹp đôi duyên thắm trọn đời chờ nhau.
Em nhớ hình như ngày xưa ở ngoài ấy, nam nữ yêu nhau hay rủ nhau ra sân đình ngồi chơi thì phải rồi nhiều đôi lứa nên vợ, nên chồng. Hồi ở ngoài đó em còn bé quá nên chả biết gì cả chỉ biết qua sách vở mà thôi nên cứ họa đại mấy câu thơ như vậy chả biết có trúng trật chi không? Hì hì...
Tối nay đi bộ về, em qua đây bỏ mặc Fb với những lời còm ... Hì hì, chả hiểu sao chỉ có mấy chuyện cỏ cây hoa lá mà em lại thích nói mãi chưa xong nhỉ? có người sẽ nghĩ mấy cái chuyện hoa lá cành ấy mà cứ nói mãi, chán chết thế mà em lại chưa chán....
Hồi còn bé em có thể ngồi cả tiếng đồng hồ để nhìn đàn kiens nó bò đi, bò lại rồi suy nghĩ, rồi hình dung chúng sống như thế nào, nó nghĩ ra sao, nó đánh nhau, rồi gây sự...chả khác gì con người cả.
Đọc câu chúc của anh chúc hồn nhiên như cỏ...hì hì, đó là câu chúc em thích nhất và...thực sự em hồn nhiên và hiền như cỏ.
Liên miên, lan man một chút. Thôi em dừng đi ngủ đây. Chúc anh một đem bình an ạ.
Một hôm nào bước chân đi,
Trả lờiXóaMang hương của nhớ thương về quê xưa.
Nghe trong màu nắng của trưa,
Có mùi một giọt mưa vừa rụng rơi.
Có trong một giọt mồ hôi,
Dấu trong chiếc nón nghiêng hơi dịu mềm.
Để em còn vẫn là em,
Là nguyên màu áo nhẹ yên chân tình.
Giữ cho hương sắc quê mình,
Trăm năm vẫn một nguyên trinh như lời.
Mỗi một lần trở về nơi xóm vắng
Trả lờiXóaLại bồi hồi khi thấy tiếng à ơi
Nghe trong giớ thoảng mùi thơm của nắng
Bưởi ra hoa rồi lại chợt thấy chơi vơi.
Mai mốt nhé mình hẹn nhau về nơi ấy
Cuối bờ đê nơi cỏ mọc kín đường
Tìm ký ức ủ trong vạt áo
Để hơi mềm còn giữ mãi mùi hương
Mai mốt nhé mình hẹn nhau về nơi ấy
Trả lờiXóaCuối bờ đê nơi cỏ mọc kín đường
Tìm ký ức ủ trong vạt áo
Để hơi mềm còn giữ mãi mùi hương
Nghe như một lời hẹn. Nghe như một lời chân quê vẫn còn ũ hương sắc quê nhà. Cám ơn Cỏ May đã cho mình thấy lại cái mộc mạc của một thời. Để mà lưu luyến. Để mà xao xuyến. Và để nhớ...
"Lại bồi hồi khi nghe tiếng à ơ". Em sửa câu trên một chút vì tiếng ru chỉ nghe thôi. Hì hì
Trả lờiXóaThực sự em không sống nhiều ở quê, chỉ là một vài lần về quê chồng và quê cha ( quê cha em ở Điện Thọ, Điện Bàn, Quảng Nam) và nhưng ngày thơ ấu sống gần quê nhưng hình ảnh cánh đồng lúa, con cò, mấy đám cỏ may...luôn ở trong em rất đỗi thân thương. Và chẳng hiểu sao khi trở nên có tuổi em lại mê cỏ cây đến vậy và bởi thế mỗi khi có dịp em lại chụp hình với chúng.
Cũng rất may cho em tuy ở thành phố chỉ cần mấy chục bước chân là thấy phố xá ồn ào nhưng cũng chỉ cần 100 mét là lại được ngắm nhìn nào là xuyến chi, trinh nữ, cỏ may, cỏ lau...và các loại hoa dại khác. Em thích những buổi chiều tha thẩn bên chúng và bỗng thấy mình như nhỏ lại...Em bỏ lại hết những vướng bận lo toan cuộc sống, cũng chẳng quan tâm đến chuyện đời thế sự và cứ thế sống theo cách rất riêng của mình.
" Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên " Mà đúng thật là thế! Ồ, lại nhớ Trịnh rồi! Hì hì...
Còm cho anh hơi lan man một chút, chia sẻ một chút...để cuối chiều còn có cái gì đọng lại.
Chúc anh một buổi tối an vui nhá!
Em có một vùng quê để về. Một vùng quê để nhớ. Một vùng quê có gắn kết cho mình những kỷ niệm. Tôi cũng có một vùng quê để về. Để nghĩ đến. Nhưng không có nhiều kỷ niệm để gắn bó. Một thời của tôi gắn bó với Thành phố. Kỷ niệm của tôi cũng vậy. Nhưng tôi không có nhiều ước mơ, bởi cả cuộc đời là những lo toan vất vã để sinh tồn. Để bây giờ, dù không còn làm gì nữa, tôi vẫn loay hoay trong nỗi cô đơn của chính mình. Con sói già đã trở nên đơn độc, khi chốn vẫy vùng không còn. Khi khát vọng sống không thành. Nhưng, tôi vẫn tin, một niềm tin khi bắt đầu tôi làm thơ trở lại. Và em biết rồi đấy...
Xóa"Con sói già đã trở nên đơn độc, khi chốn vẫy vùng không còn..." Thật buồn khi đọc những dòng chữ này vì con sói ấy bây giờ chỉ biết vùng vẫy trong cái cô đơn của chính mình. vậy sao không ra khỏi cánh rừng hoang vu ấy để bước ra ngoài đồng cỏ xanh tươi nhưng hứa là đừng làm hại ai đấy nha sói. hì hì...
XóaEm cũng vậy, không sống nhiều ở miền quê nhưng trong em quê vẫn là nơi mà người ta có nhiều kỉ niệm êm đềm nhất... ở đó con người ta sống với nhau chân tình. mỗi lần về quê cha, quê chồng em luon cảm nhận thấy điều đó...
Và như em đã nói: chỉ cần yêu quê thôi đã là chân quê rồi.Nếu Nguyễn Bính bây giờ còn sống thì ông ý chắc cũng đồng ý với em thôi. Hì hì...
Con sói già chỉ có một nỗi niềm. Một nỗi cô đơn. Dù có bước vào cánh đồng xanh, nó vẫn vậy. Và, sói rất yêu những tà áo dài, và áo bà ba, nên có bài thơ này cho em khi thấy em trong chiếc áo bà ba truyền thống:
XóaEM VẪN ÁO BÀ BA
Em vẫn áo bà ba, em vẫn lành như đất,
Em vẫn một dáng kiều, em vẫn nụ cười duyên.
Vẫn chiếc nón che nghiêng, vẫn ánh mắt diụ hiền,
Vẫn cây cỏ hồn nhiên, vẫn nhẹ nhàng lắng đọng.
Tôi xin ngắt chiều mơ, nhỏ lên cành hoa sóng,
Tôi xin đón gió về, thổi mát bờ vai em.
Tôi xin hái giọt sương, rũ trên tóc em mềm,
Tôi xin gọi mưa rơi, để tôi thành hạt bụi.
Để tôi được ngân nga, một bài ca rất đỗi,
Để em thích một lần, chiều tháp cổ còn mưa.
Để hôm nay rất dài, sau sớm nắng tàn trưa,
Em vẫn áo bà ba làm tôi nghiêng chao động.
Vẫn có nhớ mùa đi cho thời gian rất rộng,
Để thắm thiết một đời, yêu lắm áo bà ba.
Ừ, em cứ áo bà ba, cứ hiền lành như đất
XóaCứ nón nghiêng che và tấm lòng chân thật
Cứ vẫn hồn nhiên sau những gì được mất
Bởi em hiểu rằng cuộc đời còn có ít
Nên cứ cho đi là mình được nhận
Đừng sân si thua thiệt hơn người
Dẫu cho nhau dù chỉ là nụ cười
Và như vậy nghĩa là mình còn sống.
đúng là trở về vườn quê thấy ấm lòng
Trả lờiXóaDạ, vậy thì xin mời anh hãy luôn vào thăm vườn quê để thấy ấm lòng nhá!
XóaCảm ơn anh đã vào nhà cỏ!
Chúc anh giấc ngủ an lành ạ.
Chân quê đến thế là... cùng
Trả lờiXóaSáng cà phê đắng, nhập nhằng khói bay
Tìm dòng sông, kiếm mê say
Ấm trà đậm, đắng, tháng ngày mỏi trôi!
Sáng ly ca phê đắng
XóaKhói thuốc cứ nhập nhằng
Tìm dòng sông thuở ấy
Một thời đã mê say.
Tìm người sao chẳng thấy
Giờ em ở nơi nao
Để bên bờ xôn xao
Nhớ một thời đã cũ.
Hì hì, cho em nói hộ nỗi niềm của Nha Gom lá bàng nhé.
Mới nhìn cũng biết..."giả quê"
Trả lờiXóaHương đồng gió nội.... anh thề mất tiêu
Môi son má phấn mỉ miều
Ai đó cũng liều ,mới dám gọi..."Chân quê"
hehehe!!!
Ừ thì son phấn mĩ miều
XóaNhưng có ai dám mà liều như em.
Ngồi thì gốc chuối, đống rơm
Con kiến hắn cắn mà nhơn nhơn cười.
Hì hì, ka ơi đừng đòi hỏi nhiều quá. Bây giờ chỉ cần yeu quê đã là chân quê rồi.
ka khó tính quá hèn chi cứ ...ế. Hì hì
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaTrên đầu thì có con ong
XóaPhía dưới con kiến con sâu ...đang bò
Cắn răng em gái giả đò
Kiến cắn sâu bò em cố đong đưa
Khổ thân em gai tui chưa
Chân quê kiểu đó cho vừa... lòng em
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaCái ông Nguyễn Bính ấy than rằng " Em làm khổ tôi" còn Cỏ phải kêu trời rèng " Ka làm khộ em" Hì...
XóaMuốn làm chân quê một chút mà soi thế thì thôi. Mai mốt em về quê đu lên cấy ổi cho ka soi thoải mái.
Hì hì...
Cái ông Nguyễn Bính ấy than rằng " Em làm khổ tôi" còn Cỏ phải kêu trời rèng " Ka làm khộ em" Hì...
XóaMuốn làm chân quê một chút mà soi thế thì thôi. Mai mốt em về quê đu lên cấy ổi cho ka soi thoải mái.
Hì hì...